Một ngày nắng đẹp có thể trở nên u ám nếu bạn đang buồn.
Một ánh nhìn bình thường có thể trở thành đe dọa nếu bạn đang bất an.
Một lời nhắc nhở nhẹ nhàng có thể bị hiểu là xúc phạm nếu bạn đang tự ti.
Cảm xúc là lớp kính màu phủ lên thực tại – không làm biến mất sự việc, nhưng làm đổi màu toàn bộ thế giới bạn đang thấy.
Não bộ được lập trình để ưu tiên sinh tồn. Khi cảm xúc mạnh mẽ trỗi dậy (giận dữ, lo lắng, sợ hãi, đau khổ), nó chiếm quyền điều khiển trung tâm suy nghĩ:
Bạn thấy người khác đáng ghét hơn thực tế
Bạn nhớ lại những chuyện cũ từng khiến bạn tổn thương
Bạn gán cho hiện tại ý nghĩa của những ký ức chưa được chữa lành
Thực tại bị bẻ cong, không phải vì người khác thay đổi, mà vì cảm xúc bạn đang mang đã thay đổi.
🔹 Lo âu → thổi phồng nguy cơ, khiến mọi tình huống đều có vẻ rủi ro
🔹 Tức giận → thu hẹp góc nhìn, khiến bạn thấy mọi người là kẻ đe dọa
🔹 Buồn bã → làm giảm động lực, khiến bạn thấy không gì còn đáng cố gắng
🔹 Phấn khích quá mức → khiến bạn xem nhẹ rủi ro, đánh giá quá cao khả năng
🔹 Tội lỗi → khiến bạn gán lỗi cho mình kể cả khi không cần thiết
Khi bạn dùng những từ tuyệt đối như “luôn luôn”, “không bao giờ”, “ai cũng thế”
Khi bạn phản ứng quá mức với một sự việc nhỏ
Khi bạn thấy không ai hiểu mình, và mọi thứ đều sai lệch
Đó là lúc nên dừng lại – kiểm tra lại bộ lọc cảm xúc đang hoạt động.
✅ Tự hỏi:
Mình đang thấy điều gì?
Mình đang cảm thấy điều gì?
Hai thứ đó có trùng nhau không?
Cảm xúc là sóng – nó đến rồi đi. Nhưng nếu bạn gắn nó với “sự thật vĩnh viễn”, bạn sẽ dính kẹt.
“Tôi cảm thấy bị xem thường” ≠ “Người đó đang khinh tôi”
“Tôi thấy mình tệ” ≠ “Tôi là người tệ”
“Tôi thấy họ không yêu tôi” ≠ “Họ thực sự không yêu tôi”
Khi bạn học cách nhìn cảm xúc như làn mây, không phải bầu trời, bạn bắt đầu thấy lại thực tại rõ ràng hơn.
Mỗi ngày, viết ra 3 điều khiến bạn xúc động nhất → rồi hỏi: "Đây là cảm xúc – hay là sự thật?"
Trước khi phản ứng mạnh, hít sâu 3 nhịp – rồi viết ra điều đang cảm, thay vì nói điều đang nghĩ
Khi cảm xúc qua đi, hãy nhìn lại cùng một sự kiện và tự hỏi:
“Giờ tôi thấy nó khác đi như thế nào?”
“Cảm xúc không phải là kẻ lừa gạt – nhưng nếu không nhận ra nó, bạn sẽ trở thành người tự lừa mình.”
— Thegioiquan.com