NGUỒN GỐC
THẾ GIỚI QUAN
THẾ GIỚI QUAN
Mổ xẻ quá trình hình thành thế giới quan: từ môi trường gia đình, giáo dục, văn hóa, đến các cú sốc, trải nghiệm sâu sắc – tất cả như những dòng mã cài đặt nền tảng cho tâm trí.
Không có tiết học nào mang tên “Môn Thế giới quan”. Không giáo viên nào ghi lên bảng định nghĩa “thế giới là gì – người là gì – mình là ai trong thế giới đó”.
Vậy mà, từ rất sớm, một đứa trẻ đã hình thành những câu trả lời cho các câu hỏi ấy. Không bằng lời, mà bằng cảm giác, bằng phản ứng, bằng ánh mắt học theo của người lớn.
Thế giới quan không được dạy – nó được ngấm. Và nó thấm vào trong bạn như hơi nước ngấm vào tường.
Trẻ em không nghe những gì người lớn nói, chúng học từ cách người lớn sống.
Nếu một đứa trẻ lớn lên trong một gia đình luôn chỉ trích, nó sẽ cho rằng thế giới là nơi để phán xét. Nếu nó thấy cha mẹ hay lo lắng, nó sẽ ngầm tin rằng thế giới là nguy hiểm. Nếu cha mẹ sống bao dung, yêu thương, tin tưởng người khác, đứa trẻ sẽ thấy thế giới đáng sống và đáng tin.
Những niềm tin này không đến từ lý trí, mà từ những quan sát lặp đi lặp lại – dần trở thành kết luận ngầm về cách thế giới vận hành.
Khi bước ra khỏi gia đình, con người đối mặt với thế giới quan tập thể:
Thầy cô dạy cái gì là đúng, cái gì là sai.
Bạn bè củng cố cái gì là “bình thường”, cái gì là “dị biệt”.
Hệ thống thi cử, khen thưởng, phạt lỗi… định hình niềm tin về giá trị của bản thân.
Càng ngày, thế giới quan càng được “chuẩn hóa”: nếu bạn thấy như đa số thấy, bạn được chấp nhận. Nếu bạn thấy khác, bạn bị cô lập.
Thế giới quan cá nhân, vì vậy, thường là một phiên bản bị cắt gọt của thế giới quan xã hội.
Có những trải nghiệm không đến thường xuyên, nhưng lại khắc sâu vĩnh viễn vào thế giới quan của bạn:
Một cú sốc mất mát khiến bạn tin rằng đời là bất công
Một lần bị phản bội khiến bạn không dám tin người
Một người tử tế vô điều kiện khiến bạn tin rằng lòng tốt là có thật
Một khoảnh khắc thiền định sâu khiến bạn thấy tâm thức vượt ngoài thân xác
Những sự kiện đặc biệt đó có thể phá vỡ – hoặc nâng cấp – thế giới quan mà bạn từng cho là “bất biến”.
Ngày nay, bạn được “lập trình” mỗi ngày bởi mạng xã hội, tin tức, video, phim ảnh, nhạc, và cả các thuật toán đề xuất.
Từng hình ảnh, từng câu chuyện, từng xu hướng đều tác động vào thế giới quan của bạn mà bạn không hay biết. Dần dần, bạn sẽ:
Nhìn người theo xu hướng dư luận
Phán xét theo lối mòn của đám đông
Mất khả năng tự hỏi: “Mình có thật sự nghĩ như vậy không?”
Vì vậy, một người muốn làm chủ thế giới quan phải biết chọn lọc nội dung, chủ động giải độc tư tưởng, và tắt tiếng ồn để nghe tiếng lòng.
Không có thế giới quan nào là hoàn toàn của riêng bạn – nếu bạn chưa từng lùi lại để quan sát.
Hãy thử hỏi:
Tôi tin rằng con người là tốt hay xấu? Ai dạy tôi điều đó?
Tôi nghĩ cuộc đời là cuộc chiến hay một dòng chảy? Cảm giác đó đến từ đâu?
Tôi có đang sống theo cách nhìn của cha mẹ, của xã hội, hay tôi đã từng tự định nghĩa lại?
Chỉ khi bạn dám hỏi lại nguồn gốc thế giới quan, bạn mới có thể viết lại câu chuyện của mình theo cách ý thức và trưởng thành hơn.
“Không phải bạn đang sống trong thế giới thật.
Bạn đang sống trong thế giới mà bạn đã tin là thật từ rất lâu rồi.”
— Thegioiquan.com